- 1. TOP những bài thơ về tuổi học trò hay nhất
- 1.1 NHỚ MỘT THỜI ÁO TRẮNG
- 1.2 THÁNG SÁU
- 1.3 NHỚ MÃI THỜI ÁO TRẮNG
- 1.4 Kỷ Niệm Thời Áo Trắng
- 1.5 Nhớ mùa hạ xưa
- 1.6 Nhớ Quá Bạn Tôi Ơi
- 2. TẬP thơ về tuổi học trò tinh nghịch
- 2.1 Cánh Phượng Hồng Của Tôi
- 2.2 Tuổi Học Trò
- 2.3 Phượng Đỏ Sân Trường
- 2.4 Mùa Hè Và Tuổi Học Trò
- 2.5 Chuyện Nhỏ To … Học Trò
- 2.6 Hoa Phượng
- 3. #Những bài thơ ngắn về tuổi học trò dạt dào cảm xúc
- 3.1 NHỚ MÃI THỜI HỌC SINH
- 3.2 Mùa phượng đỏ
- 3.3 Bâng Khuâng Tháng 9
- 3.4 Học Trò
- 3.5 Cho Nhỏ Mùa Thi
- 3.6 NGỎ LỜI YÊU
- 4. Tập thơ chế về tuổi học trò cực hài hước, dí dỏm
- 4.1 Bài số 1
- 4.2 Bài số 2
- 4.3 Bài số 3
- 4.4 Bài số 4
- 4.5 Bài số 5
- 4.6 Bài số 6
- 4.7 Bài số 7
- 4.8 Bài số 8
- 4.9 Bài số 9
- 5. Chùm thơ chia tay tuổi học trò lấy đi nhiều nước mắt của độc giả
- 5.1 Giã từ áo trắng thơ ngây
- 5.2 Nhớ tuổi học trò
- 5.3 Thương lắm tuổi học trò
- 5.4 Một chút hoài niệm tuổi học sinh
- 5.5 Dòng lưu bút
- 5.6 Một thời đã xa
- 6. Chùm thơ tình học trò trong sáng, đong đầy kỉ niệm
- 6.1 Chút Tình Đầu
- 6.2 Tình Yêu Toán Học
- 6.3 Màu tím thuỷ chung
- 6.4 Tình yêu Lý học
- 6.5 Tình yêu áo trắng
- 6.6 Nụ hôn trộm
Bạn đang xem : TẬP Thơ về tuổi học trò tinh nghịch hay, lắng đọng cảm xúc
TẬP thơ về tuổi học trò tinh nghịch hay, lắng đọng cảm xúc được cập nhật mới nhất tại Tamthethanglong.com. Trang thông tin tổng hợp mới nhất của giới trẻ hiện nay, cập nhật liên tục.
TOP những bài thơ về tuổi học trò hay nhất
Những bài thơ hay về tuổi học trò được nhiều độc giả yêu thích, đón đợi. Mỗi bài thơ là nguồn xúc cảm dồi dào khi viết về tuổi hồng thơ ngây dưới mái trường với bao kỉ niệm khó gọi hết thành tên. Bạn sẽ dễ dàng sống lại với những hoài niệm yêu thương qua những bài thơ về tuổi học trò hay này.
NHỚ MỘT THỜI ÁO TRẮNG
(Ánh Tuyết)
Tóc thề bên nón lá nghiêng che
Tung tăng vui bước buổi trưa hè
Thời gian trôi dần trong lặng lẽ
Nhớ thời áo trắng mắt đỏ hoe.
Bạn hữu ngày xưa cũng xa rồi
Lối cũ bây giờ chỉ mình tôi
Người đi mang cả niềm mơ ước
Để lại riêng tôi giữa cuộc đời.
Với tay nhặt cánh phượng vừa rơi
Nghẹn ngào sao nói chẳng nên lời
Biết tìm đâu nữa thời áo trắng
Có chăng chỉ là dư âm thôi./.
THÁNG SÁU
( Hoàng Như Phượng)
Cơn mưa bất chợt lao xao
Vòm trời nao nao nỗi nhớ
Tháng sáu nhìn nhau bỡ ngỡ
Nhuốm mầu hạ đỏ rưng rưng.
Mùa thi rộn rã tưng bừng
Lưu bút không ngừng nức nở
Từng trang, từng trang nhắc nhớ
Một thời áo trắng ngây ngô.
Tiếng cười, tiếng nói thầy cô
Sao mà ấm êm đến lạ
Trống trường buồn không rục rã
Ve sầu ra rả chia xa…
Nước mắt bỗng rưng nhạt nhòa
Tay trong tay nhau khoá chặt
Bờ môi run run lặng ngắt
Cái thời đuổi bắt… còn đâu?
Lặng ngồi bên nhau thật lâu
Bảng đen, phấn trắng nhạt mầu
Bàn ghế không ai còn giỡn
Mai này ai nhớ ai quên?
Phượng hồng lặng lẽ bên thềm
Mang trên mình bao kỷ niệm
Giờ chia xa đầy lưu luyến
Tên ai xao xuyến bồi hồi?Xem thêm : TẬP Thơ về thuốc lá hay nhất – những góc nhìn đáng suy ngẫm
NHỚ MÃI THỜI ÁO TRẮNG
(Phan Thu Hà)
Em mê mải với dòng lưu bút
Phút chia xa kỷ niệm ùa về
Chùm phượng đỏ rơi vào cuốn vở
Trưa nắng hè bỗng rộn tiếng ve
Nghĩ gì vậy mà em tư lự
Nhớ trường xưa ? Nhớ bạn nhớ thầy
Hay nuối tiếc một thời áo trắng
Mà em buồn trước lúc chia tay
Thời gian trôi cuộc đời là vậy
Cô bé hôm qua- nay thiếu nữ rồi
Tôi nhìn em thấy lòng ấm lại
Nhớ lại mình một thuở đôi mươi
Tôi cũng có một thời áo trắng
Giống như em hay hát hay cười
Ôm tất cả vào tim kỷ niệm
Làm hành trang để bước vào đời
Tôi cũng đã từng yêu như thế
Yêu trang thơ yêu cánh phượng hồng
Và đã tin vào lòng nhân ái
Hăm hở vào đời nào sợ gai chông
Cảm ơn em! Cảm ơn cô bé
Đã cho tôi tìm lại chính mình
Những gì tôi tưởng như đã mất
Lại ùa về hiển hiện lung linh…
Kỷ Niệm Thời Áo Trắng
Nắng ươm hồng trải nhẹ bóng chiều rơi
Tô điểm sắc bâng khuâng trời cõi hạ
Vùng kỉ niệm dâng trào không thể xóa
Tuổi học trò ôi đến lạ vấn vương
Thắm rạng ngời màu áo thật mến thương
Như mây trắng khắp sân trường phủ bọc
Ghế đá cũ hàng cây bàng cạnh góc
Biết bao mùa lũ bạn học bài thi
Vỏn vẹn còn khoảnh khắc buổi chia ly
Bằng lăng tím buồn thêm vì cách biệt
Xin gửi tặng chút niềm kia da diết
Những tạ từ nên đem viết thành thơ.
Nhớ mùa hạ xưa
Tháng tư về phượng đỏ thắm sân trường
Chợt nhớ mối tình dễ thương ngày ấy
Bài thơ tình anh viết trên trang giấy
Trao em rồi sao vẫn thấy bâng khuâng
Ánh mắt giao nhau trong dạ lâng lâng
Sao quên được cái tuổi hồng ngày đó
Thuở học trò mộng mơ cùng mây gió
Hai đứa mình luôn gắn bó bên nhau
Anh chở em đi bất cứ nơi đâu
Trên chiếc xe đạp bạc màu sơn tróc
Em ngồi phía sau gió vờn mái tóc
Suốt một thời ta cùng học cùng chơi
Nụ hôn đầu anh vẫn nhớ em ơi
Thật ngọt ngào khi bờ môi gắn chặt
Nguyện ước mai sau tình mình son sắt
Không có gì chia cắt được tình ta
Tháng tám về mùa hè cũng trôi qua
Hai đứa chúng mình chia xa hai lối
Cũng vì ngày xưa một thời nông nổi
Ta mất nhau rồi biết lỗi của ai
Thời gian phôi pha bao tháng năm dài
Giờ nhận ra ta đều sai em ạ
Anh về đây khi sân trường vào hạ
Nhớ em nhiều anh nhớ cả hè xưa.Tham khảo thêm : [Tổng Hợp] 99+ bài Thơ chế về tình bạn hay nhất, bá đạo nhất
Nhớ Quá Bạn Tôi Ơi
Chiều nay về thăm trường cũ
Tìm nhặt những cánh phượng rơi
Kỷ niệm xưa giờ yên ngủ
Phong sương sỏi đá một thời
Dĩ vãng im lìm rêu phủ
Sân trường xưa ta vui chơi
Gốc phượng già như nhắn nhủ
Tình xưa không nói lên lời
Nửa đời quay cuồng vần vũ
Trở về bỗng thấy chơi vơi
Bạn bè đâu còn đông đủ
Giờ đây mỗi đứa một nơi
Có đứa đã thành tỷ phú
Có bạn còn khó trong đời
Có đứa ra quân xuất ngũ
Có bạn vĩnh viễn xa rồi
Gió lay cây buồn ủ rũ
Chợt nghe lệ đắng bờ môi
Mong được trở về quá khứ
Nhớ quá các bạn tôi ơi.
TẬP thơ về tuổi học trò tinh nghịch
Tuổi học trò có lẽ là thời đẹp nhất của đời người. Có những ai đang ở tuổi học trò hay đã đi qua rồi đều xao xuyến mỗi khi tháng 5 đến. Hãy cùng ôn lại hoặc tận hưởng tuổi học trò cũng bạn bè qua những vần thơ về tuổi học trò tinh nghịch dưới đây.
Cánh Phượng Hồng Của Tôi
Tác giả: Văn Liêm
Tôi tìm về với ký ức tuổi thơ
Nghe rạo rực sắc màu hoa Phượng đỏ
Vạt nắng rọi góc sân trương ngày đó
Cánh Phượng hồng trong gió bay bay…Nhặt cánh Phượng hồng ấp ủ trong tay
Rồi cẩn thận ép vào trong trang sách
Tuổi học trò những phút giây ngây ngất
Thấy mềm lòng với cánh Phượng mong manh.Tốt nghiệp rồi, tôi lên đường tòng quân
Cánh Phương đỏ vẫn bồi hồi e ấp
Trong cuốn sổ của một thời đi học
Luôn bên mình nâng bước hành quân…Trở lại mái trường, thăm lại góc sân
Cánh Phượng mỏng vẫn nồng nàn cháy đỏ
Sống lại tuổi học trò ngây ngô ngày đó
Ôm cánh Phượng vào lòng…
Cánh Phượng mỏng của tôi…
Tuổi Học Trò
Tác giả: Nguyễn An Đệ
Hạ đến rồi lòng bâng khuâng nỗi nhớ
Tuổi học trò bỡ ngỡ tiếng yêu thương
Thuở hồn nhiên ngày hai buổi đến trường
Có đường làng miền quê hương cát trắng.Có cô em cười tươi như hoa nắng
Tóc em dài, tà áo trắng làm chi
Để gió bay theo những bước em đi
Để anh buồn khi người đi kẻ ở.Tuổi học trò có mực thơm, sách vở
Có trang thư còn dang dở chưa trao
Cánh phượng khô em ép giữ năm nào
Có tiếng ve nghẹn ngào khi hạ đến.Có thầy cô, tình bạn bè thân mến
Yêu thật nhiều nhưng hẹn bến ngày mai
Cũng đôi khi học mãi chẳng thuộc bài
Có mùa thi bao đêm dài thức trắng.Ngoảnh lại thấy tâm hồn buồn xa vắng
Kỷ niệm rồi cũng lặng dưới thời gian
Có còn ai lưu bút những trang vàng
Hay chỉ tôi còn miên man nỗi nhớ!
Phượng Đỏ Sân Trường
Tác giả: Lưu Vĩnh Hạ
Thương nhớ quá những ngày xưa kỷ niệm
Có con đường và lắm lá me bay
Chiều từng chiều nắng ngã xuống bờ vai
Ta, mi, hắn sánh bước nhau tan họcBa chúngta cùng chung học một lớp
Thuở tóc còn thắt bím chấm ngang vai
Lúc giận hờn châu lại đôi mắt nai
Cũng tại hắn và mi luôn quanh quẩnGốc phượng nào ta là người ngớ ngẩn
Mực tím buồn bài thơ viết đầu tay
Tuổi học trò cũng lắm chuyện như ai
Nên vu vơ nỗi buồn thường vô nghĩaTa, mi, hắn tình bạn luôn thắm thía
Chưa bao giờ biết suy tính thiệt hơn
Những dỗi hờn chỉ là chuyện cỏn con
Hôm nay giận ngày hôm sau đã hếtBao ước mơ tuổi học trò đan dệt
Hắn có lần trao nhẫn cỏ cho mi
Ta thấy lòng như đau nhói điều chi
Chẳng giải đáp nên mãi là câu hỏiCánh phượng buồn rơi vào lòng đá sỏi
Biết bây chừ mi, hắn ở nơi mô
Áo học trò trắng mãi tuổi ngây thơ
Thương nhớ quá những ngày xưa kỷ niệm
Mùa Hè Và Tuổi Học Trò
Tác giả: Nguyên Hữu
Hoa phượng nở đỏ rực bầu trời
Trên vòm cây ve kêu ồn ã
Chẳng thành bài… – và mùa hạ
Giấu gì nữa… – sao mang những chia ly…Công viên nơi có buổi chia tay
Ai ngồi khóc… – chiều rơi giọt nắng
Ghế đá cũng buồn tôi thấy mắt cay cay
Hè vẫn đến – ve vẫn kêu – hoa phượng đỏ…Ngày hôm nay chúng tôi về thăm lại
Mái trường xưa một thủa vui buồn
Thăm thầy cô với bao kỉ niệm
Người dẫn đường đưa lối bước chúng tôi…Kìa phượng nở, sao hè chưa đến
Ve chưa dậy, có thấy kêu đâu mà
Và nắng cũng có đâu gay gắt
Hè đến rồi hay hè chưa đến?Tôi tự hỏi lòng nôn nao chờ đợi
Hè không đến ôi chuyện lạ đời
Hè đến trễ? – tại sao không thể
Vì hè thương tuổi học trò đó thôi.Rồi hè về – ngập sân trường – hè đấy
Hoa phượng đỏ – rực cháy nắng vàng
Ve cũng dậy râm ran trên vòm lá
Tim lại cồn cào với tuổi học trò chia ly…
Chuyện Nhỏ To … Học Trò
Tác giả: Trần Đại – Trandaik
Ðời em cũng có tuổi học trò…
Mỗi lần nhớ đến lại buồn so
Chị kể cho nghe thời áo trắng
Lãng mạn làm sao những hẹn hòNơi em không có trường ngói đỏ,
tường cao, cổng lớn, gánh quà ngon
trường em sàn đất nghèo chi lạ
bàn ghế thô sơ đến xót xaChị kể đường đi vàng xác lá
mây trôi bàng bạc buổi tựu trường
đường về lá me đùa trong gió
tô thắm tình yêu tuổi học tròbọn em trên lối mòn đê nhỏ
thầm lặng đi mau chẳng chuyện trò
băng đồng mông quạnh không cây lá
nên mùa thu giận chẳng ghé quaMỗi lần chinh chiến hết giằng co
cả lớp buồn thiu vắng mấy trò
đến mùa nước lụt sầu chan chứa
em nhỏ đâu rồi ? lớp lưa thưaÁo trắng sân trường chị đưa thơ
ánh mắt thầm trao dưới sân cờ
trên đồi sim tím tìm hoa bướm
thung lũng tình yêu dệt mộng mơEm gói đơn sơ tuổi dậy thì
tìm đâu cho thấy mối tình si
khi bùn khô vấy trên tường lớp
phấn bảng buồn lây những biệt lyQuê em không có mùa phượng vĩ
không nắng hạ vàng, tiếng ve kêu
khi đồng khô nước, dòng kênh cạn
là biết hè sang, lớp học tànMột chiều gió lộng nắng mơ hoang
em đắm chìm trong nỗi bàng hoàng
sân trường chợt nở hoa khắp chốn
tình đầu vén tóc ghé môi hônÐời em cũng có tuổi học trò
mai này gặp chị sẽ nhỏ to …
Hoa Phượng
Tác giả: Nguyên Hữu
Là bạn của mùa hè
Đâu phải những chú ve
Mà còn là hoa phượng
Là cảnh sắc mùa hè…Hoa Phượng là tượng trưng
Cho mùa hè nóng bỏng
Cho những dòng nước mắt
Tuổi học trò trắng trong…Mỗi khi hoa phượng nở
Là bắt đầu mùa thi
Là bắt đầu chia ly
Tuổi học trò ta đó…Này phượng ơi có phải
Phượng hiểu nỗi lòng tôi
Mà sao lệ phượng rơi
Đầy cả sân trường rồi…
#Những bài thơ ngắn về tuổi học trò dạt dào cảm xúc
Những bài thơ này tuy ngắn gọn nhưng dạt dào xúc cảm. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng yêu thương, tha thiết nhớ về về bao kỉ niệm ngây thơ, tinh nghịch của tuổi hồng khó quên. Chia sẻ những bài thơ về tuổi học trò để cảm nhận cái hay, cái đẹp trong từng lời thơ bạn nhé !
NHỚ MÃI THỜI HỌC SINH
(Tinh Tran Thi)
Làm sao quên được những ngày
Bên trường bên lớp bên thầy bên cô
Quên sao cái tuổi ngây thơ
Hồn nhiên chớm biết mộng mơ bao điều.
Quên sao mỗi buổi sáng chiều
Bạn cùng trang lứa thân yêu đi về
Trên con đường nhỏ ở quê
Bao nhiêu kỉ niệm chẳng hề nhạt phai.
Bạn bè cả gái lẫn trai
Cùng chơi cùng học không ai tách rời
Khi mùa phượng vĩ tới nơi
Ve kêu ra rả đến rồi mùa thi.
Nhìn nhau chẳng biết nói gì
Buồn vui lẫn lộn bởi vì sắp xa
Lúc này lưu bút mở ra
Những dòng viết vội để mà trao nhau.
Lượt lần bạn trước bạn sau
Ghi vào trong đó những câu thân tình
Trắng trong lứa tuổi học sinh
Với bao nét chữ đẹp xinh tuyệt vời.
Nay ngày ấy đã xa rồi
Bạn bè mỗi đứa mỗi nơi , mỗi nghề
Bạn thì lập nghiệp xa quê
Bạn thì cuốc mướn cày thuê trên đồng.
Nhưng mà sâu thẳm trong lòng
Vẫn luôn nhớ mãi chứ không bao giờ
Quên thời tinh nghịch ngây ngô
Bên trường bên lớp, thầy cô bạn bè .
Mùa phượng đỏ
(Chu Minh Khôi)
Sân trường kẻ lề hạ bằng phượng đỏ
Thầy cô kẻ lề ta bằng trang vở mùa thi
Sau tiếng trống tan trường, ta vẫn một nguyên hàm tuổi ngọc
Biến số còn xanh một chớp mi.
Rồi có thể sau mười năm ra đi
Ta lại khóc cho những điều ngày hôm nay chưa biết
Rồi có thể mười năm còn hẫng giữa cuộc vui ngày họp lớp
Sau chớp mi của H. bây giờ, ta có lỗi gì không?
Ai chợt ưu tư trước ngưỡng cửa đời mình
Ai ép chết khô một xác ve trong trang lưu bút
Ta nao lòng bên cây gạo già rêu mốc
Không dám khắc tên mình sợ chạm nhói tên em.
Phép toán hôm nay không đúng đến vô cùng
Lận đận, thành danh làm sao chia đề ta và bạn
Nhớ thương ơi đừng bao giờ khô cạn.
Lối gió hờn nét phấn buổi đầu tiên.
Bâng Khuâng Tháng 9
Tôi nghe tiếng trống trường bâng khuâng tháng 9
Nghoảng lại sau lưng mùa hạ đã qua rồi
Ai nép vội góc hiên trường bỡ ngỡ
Chờ heo may về vương tóc rối bay
Đốm phượng vĩ cất vào ngăn cặp mới
Thu soi gương tô bờ má thêm hồng
Đừng vẫy gió thả rơi mùa cũ vội
Kẻo nắng sân trường hỏi lá có vàng không?
Làn mắt biếc tiếng nói cười xao xuyến
Ai thênh thang trong một khúc giao mùa
Tôi khép lại đôi dòng lưu bút cũ
Gọi tháng 9 về nghe nhịp trống bâng khuâng.
Học Trò
Ngày xưa nhớ tuổi học trò
Những chiều tan học mình chờ đợi nhau
Nhớ gì trong gió lao xao
Em cười trong mắt mà sao ngượng ngùng
Sao em tôi cũng ngượng ngùng
Từng màu hoa phượng thẹn thùng rụng rơi
Bài thơ đã viết hết lời
Muốn trao rồi ngại,ngại rồi không trao
Để mùa hạ ấy qua mau
Để rồi kỉ niệm đi vào tháng năm
Để giờ tôi đã xa xăm
Còn đâu trong gió tiếng thẹn thùng xưa.
Cho Nhỏ Mùa Thi
Ngày thi sắp gần kề rồi đó nhỏ
Nhỏ lo năm mà ta ngại tới mười
Sợ bài thi làm nhỏ biếng môi cười
Ta thật sự nghe lòng đau khôn xiết
Ta tưởng tượng nếu nhỏ mà thi rớt
Nhỏ sẽ buồn như những lá thu bay
Lệ thắm nồng ướt đẫm chiếc khăn tay
Như có dạo nhỏ buồn ta phải đổ
Ta tưởng tượng nếu nhỏ mà thi đỗ
Nhỏ có mừng chưa chắc đã hơn ta
Nụ nhỏ cười sẽ rực rở như hoa
Nổi sung sướng ửng hồng đôi má đỏ
Ngày thi đã gần kề rồi đó nhỏ
Ta không thi nhưng hồi hợp lạ thường
Đêm ta nằm cầu mong Chúa xót thương
Cho nhỏ đỗ dẫu ta… người ngoại đạo.
NGỎ LỜI YÊU
Tuổi học trò đầy ắp những yêu thương
Sắc phượng hồng nơi sân trường rực rỡ
Tiếng ve sầu hè về kêu than thở
Mùa chia ly nỗi nhớ mãi đong đầy
Mắt trao nhau xao xuyến tận chân mây
Cứ len dần chảy vào trong ký ức
Cái nghéo tay lần đầu tiên rạo rực
Mãi bâng khuâng cho đến tận bây giờ
Mối tình đầu ngấp nghé ở tuổi thơ
Chẳng ông tơ bà nguyệt se duyên cả
Ngày tựu trường cứ thẹn thùng xa lạ
Hiểu ra rồi bao kỷ niệm vấn vương
Hẹn hò nhau nơi góc nhỏ sân trường
Lời vụng về bên hàng dương năm đó
Mắt mơ màng má nàng luôn ửng đỏ
Tôi vội vàng trao thư ngỏ lời yêu!
Tập thơ chế về tuổi học trò cực hài hước, dí dỏm
Với những bài thơ chế này mang chút hài hước, ai đọc cũng phải bật cười về thời học sinh trong cuộc đời mình. Hãy cùng đọc và chia sẻ bài thơ về tuổi học trò hài hước, dí dỏm để có thể gợi lại kỉ niệm thời học sinh đã qua hay lấy động lực để học tập nhé.
Bài số 1
Đầu đường Xây dựng bơm xe
Cuối đường Kinh tế bán chè đậu đen
Ngoại thương mời khách ăn kem
Các anh Nhạc viện thổi kèn đám ma.
Ngân hàng ngồi dập đô la
In giấy vàng mã, sống qua từng ngày.
Sư phạm trước tính làm thầy
Giờ thay kế toán, hàng ngày tính lô.
Điện lực chẳng dám bô bô
Giờ đang lầm lũi phụ hồ trên cao.
Lập trình chả hiểu thế nào
Mở hàng trà đá, thuốc lào… cho vui.
Nông nghiệp hỏi đến ngậm ngùi,
‘Số em chắc chỉ tiến lùi theo trâu’
Nhìn quanh, Thương mại đi đâu?
Hóa ra là đã nhảy tàu đi buôn…
Ngoại ngữ vẻ mặt thoáng buồn
Đang ngồi viết sớ, kiêm luôn bói bài.
Báo chí buôn bán ve chai
Giao thông đi chở thuê ngoài Đồng Xuân.
Bách khoa cũng gặp đôi lần
Buôn đồ điện hỏng, kiếm cân dây đồng
Mỹ thuật thì đang chổng mông
Đục khắc bia mộ, cũng mong lên đời
Mỏ địa chất mới hỡi ôi
Sáng thồ hai sọt, chào mời mua than.
Thủy sản công việc an nhàn
Sáng cân mớ cá, cuối làng ngồi rao…!
Hàng hải ngồi gác chân cao
Bao giờ trúng số mua tàu ra khơi.
Bác sĩ, y tá có thời
Học xong về huyện được mời chích heo…
Bài số 2
Hôm nay em viết đơn này,
Kính xin được nghỉ một ngày dưỡng thương
Em tuy vẫn nhớ lớp trường
Nhưng mà sức khỏe khó lường mối nguy.
Suốt đêm em sốt ly bì,
Trán nay nóng hổi, yếu suy quá chừng
Việc học chắc phải tạm ngừng.
Để còn điều trị kẻo chừng thăng thiên.
Bài ghi em sẽ chép liền
Em xin lỗi đã làm phiền thầy cô!
Bài số 3
Bắt đầu học giữa tháng ba
Thời gian học lượng đúng là hay ghê
Lúc mới học thấy ok
Học xong mới biết đánh đề dễ hơn
Đánh đề chỉ có số trơn
Lượng đây mang cả tâm hồn hồi quy
Hệ số có ý nghĩa gì?
Làm cho lạm phát trong kỳ khác nhau
Biết thế chăm học sớm mau
Để bây giờ đỡ khổ nhau thế này
Đi thi lũ bạn cùng ngày
Đọc đề hì hục viết ngay số đề
Ngồi chơi đến mức chán chê
Ra ngoài mới biết mang về điểm 5
Điểm 5 cũng rất khó khăn
Với người ‘học giỏi’ như tôi thế này
Việc chấm bài cũng khổ thay
Tặng thầy cô chấm phút giây tiếng cười.
Bài số 4
Bỗng nhiên chẳng muốn chép bài
Thế là ngồi viết một vài câu thơ
Viết cho tới lúc hết giờ
Chuông reo được nghỉ vật vờ hành lang
Cuộc đời lắm lúc trái ngang
Đắng cay khổ nhục phũ phàng lắm thay
Chuông đồng hồ cứ thế quay
Mà chuông chẳng đổ a cay…
Gió về trên những rặng keo
Bạn bè chăm chỉ gạ kèo ‘hép lai’
Vài đứa chăm chỉ chép bài
Còn đâu ngáp ngắn ngáp dài chờ chuông
Tri thức như gái…
Ăn vào không được mà buông chẳng đành
Thời gian xin hãy trôi nhanh
Vạn lần chuông đổ để anh ra trường
Trở về mảnh đất quê hương
Theo chân đàn vịt ra đường, ra đê
Sớm đi tối muộn lại về
Cái bằng vứt xó, đời phê …
Bài số 5
Bước tới phòng thi mới hoảng hồn
Bạn bè chiến hữu chẳng thấy đâu.
Lom khom dưới cuối một vài đứa
Lác đác bên kia giám thị tuần.
Đề văn nghĩ mãi đau đầu quá
Đề toán giải mãi vẫn không ra.
Giờ đây chỉ biết ngồi cắn bút
Một mảnh đề thi ta với ta.
Bài số 6
Nhà trường là nhà tù
Sách vở là kẻ thù
Thầy cô như sát thủ
Thời gian như cao su!
Bạn bè như tôm sú
Bài số 7
Giám thị nhìn em giám thị cười
Em nhìn giám thị lệ tuôn rơi
Cổng trường Đại Học cao vời vợi
Ruộng đồng mênh mông đón em về
Bài số 8
Trời hửng nắng cho chiều xuân bày tỏ
Nỗi buồn này ta biết ngỏ cùng ai
Nhìn đề bài chẳng biết đúng sai?
Đành lặng lẽ nộp hai tờ giấy trắng
Vài lời thơ, liệu thầy cô có mắng
Có kỷ luật hay chỉ gạch bài thi?
Trang giấy trắng, bút đầy mực vẫn ghi
Vài câu nói cho lòng vơi căng thẳng!
Bài số 9
Học sinh cuối cấp như này sao …
Sách vở khô khốc, học không vào
Face nhiều cũng chán..! => nằm suy nghĩ
Viết được mấy câu thơ tào lao..
Cũng có 1 chút là hại não
Thức nhiều, mất ngủ biết làm sao
Áp lực thi cử,… nhiều chuyện nữa ..!
Chùm thơ chia tay tuổi học trò lấy đi nhiều nước mắt của độc giả
Ai đã từng đi qua tuổi học trò sẽ cảm nhận rõ hơn khoảnh khắc chia tay bạn bè, chia tay mái trường, thầy cô quyến luyến, xót xa thế nào. Bạn nào bạn nấy nước mắt rưng rưng, ôm lấy nhau khóc khóc nức nở. Mãi xa rồi bạn có nhớ tôi không ? Chùm thơ chia tay tuổi học trò sau đây sẽ giúp bạn sống lại kí ức một thuở.
Giã từ áo trắng thơ ngây
(Tác giả: Huyền Thư)
Giây phút cuối, xa rời ngôi trường cũ
Xa bạn bè, nơi ấp ủ niềm thương
Tuổi học trò, lưu luyến mộng yêu đương
Giờ cách trở, nỗi buồn vương khóe mắt
Chân bước mãi, biết lòng đau như cắt
Chẳng dám nhìn, chỉ cúi mặt quay đi
Lệ chảy đầy, tuôn ướt cả bờ mi
Ôm kỷ niệm, bẽ bàng khi tiễn biệt
Màu phượng đỏ, tiếng ve sầu da diết
Đành chôn vùi, những tha thiết từ đây
Thôi giã từ, bao ước vọng thơ ngây
Thôi khép kín, chuỗi ngày mơ với mộng
Tôi đứng giữa bầu trời cao lồng lộng
Mắt dõi nhìn, khoảng xa rộng thênh thang
Tự hỏi lòng, ngày tháng sẽ dần tan
Hay nhớ mãi, dẫu thời gian chẳng đợi’.
Nhớ tuổi học trò
(Tác giả: Đỗ Thị Kim Thoa)
Đã bao mùa nhìn phượng vỹ đơm hoa
Đã bao năm xa rời trường lớp cũ
Bạn bè xưa biết có còn đông đủ?
Thầy cô xưa biết ai mất ai còn?
Đứa đường đời công danh trải thênh thang
Đứa vắn số vùi sâu ba tất đất
Đứa bạo bệnh đếm từng ngày lay lất
Đứa cuộc đời nhẹ tựa khói sương bay
Bao nhiêu năm ngày ấy buổi chia tay
Trang lưu bút bao nhiêu điều gói ghém
Chút vấn vương chưa một lần hò hẹn
Cánh phượng hồng trao vội phút chia ly
Ai ngập ngừng che giấu mối tình si
Ai vô tư hay giả vờ không biết
Sợ nước mắt nhoè trang thơ ly biệt
Miệng mỉm cười sao khoé mắt cay cay…
Tuổi học trò đẹp tựa những áng mây
Màu trắng muốt trên nền trời xanh thắm
Bạn bè ơi trong lòng yêu yêu lắm
Có một thời cháy bỏng những đam mê’.
Thương lắm tuổi học trò
(Tác giả: Chưa rõ)
Tuổi học trò ơi, thương lắm mái tóc mây
Em đạp xe qua phố dài phượng vỹ
Nghe trong gió, lời ai thủ thỉ
Cho mình về cùng lối với cậu nghe!
Tuổi học trò ơi, thương lắm tiếng ve
Cánh phượng ép đỏ trang sách nhỏ
Lời thầy cô thân thương còn đó
Cả bụi phấn nào rơi trắng ước mơ.
Tuổi học trò ơi, thương lắm những vần thơ
Cũng vụng dại, ngu ngơ thời đang lớn
Có cánh cò, chở giấc mơ cha trĩu nặng
Có ánh mắt người, sao lén nhìn ta.
Thương biết bao, những ngày tháng đã xa
Trong trẻo quá, chẳng bao giờ thấy lại
Con tàu đã qua, sao qua mãi mãi
Có chuyến tàu nào cho tôi trở lại, tuổi thơ tôi?’.
Một chút hoài niệm tuổi học sinh
(Tác giả: Quê hương)
Qua rồi cái tuổi học sinh
Qua rồi cái tuổi chúng mình ngây thơ
Tuổi xuân dệt bao ước mơ
Tung tăng cắp sách đón chờ tương lai
Qua rồi những buổi sớm mai
Áo dài phấp phới cùng ai tới trường
Tinh khôi như những giọt sương
Hoa phượng đỏ thắm rợp đường tuổi thơ
Qua rồi những buổi ban trưa
Tan trường ai đón ai đưa đi về
Vi vu trên quãng đường đê
Áo dài phấp phới tóc thề ngang vai.
Qua rồi ký ức một mai
Qua rồi những tháng năm dài mộng mơ
Tuổi xuân dệt muôn ý thơ
Cho ta hoài niệm thẫn thờ trong tâm’.
Dòng lưu bút
(Tác giả: Quốc Phương)
‘Dòng lưu bút… sổ tay còn đó
Hè lại về… phượng đỏ sân trường
Người nay tóc đã điểm sương
Mà bao kỷ niệm vấn vương trong lòng
Có những lúc… ước mong trở lại
Cái thời mà… dưới mái trường xưa
Cùng nhau đùa nghịch sớm trưa
Thương thầm nhớ trộm đón đưa cuối chiều
Tình khờ dại… cô liêu lẻ bóng
Chỉ đơn phương… ca vọng khúc tình
Rằng người thiếu nữ dáng xinh
Yêu mà không dám tỏ tình là sao
Dòng lưu bút… đi vào tâm trí
Bao năm rồi.. ngự trị trong tim
Nổi trôi cuộc sống kiếm tìm
Mỗi mùa phượng nở đắm chìm nhớ nhung’.
Một thời đã xa
(Tác giả: Phương Nguyễn)
Xa xa nghe tiếng trống trường
Mà sao cảm thấy trong lòng lệ tuôn
Nhớ về bóng dáng thân thương
Nhớ ngày cắp sách một thời đã qua.
Nhớ cành phương vỹ là đà
Tiềng ve rộn rã gọi mùa hè sang
Nhớ từng ghế đá thân quen
Nhớ tà áo trắng thướt tha hôm nào.
Bao nhiêu kỷ niệm dạt dào
Bỗng dưng gợi lại trong tôi thế này
Nhớ từng giọng nói của thầy
Nhớ dòng nước mắt ngày nào xa nhau.
Giờ đây lòng dạ xuyến xao
Nhớ trang lưu bút hôm nào trao tay
Xa nhau mười bốn năm dài
Mà tôi cứ ngỡ như là hôm qua’.
Chùm thơ tình học trò trong sáng, đong đầy kỉ niệm
Tình yêu học trò, một mối tình đẹp trong sáng nhất. Ai đã từng có cho mình mỗi tình học trò sẽ nhớ mãi chẳng quên. Quên làm sao được những phút e thẹn, ngập ngừng của buổi đầu cầm tay, quên làm sao được những cái ôm rụt rè, những nụ hôn trộm chớp nhoáng nhưng dư âm vẫn còn mãi.
Chút Tình Đầu
(Đỗ Trung Quân)
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu ?
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầuMối tình đầu của tôi có gì ?
Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Lá áo người trắng cả giấc ngủ mê
Lá bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa giờ chơi mang đến lại…. mang về.Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay…
Mối tình đầu của tôi có gì ?
Chỉ một cây đàn nhỏ
Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
Ai cũng cũng hiểu – chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi… thành câm.Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượng
Em hái mùa hè trên cây
Chở kỷ niệm về nhà
Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.
Tình Yêu Toán Học
Lối vào tim em như một đường hàm số
Uốn vòng vèo như đồ thị hàm sin
Anh tìm vào tọa độ trái tim
Mở khoảng nghiệm có tình em trong đó
Ôi mắt em phương trình để ngỏ
Rèm mi mịn màng nghiêng một góc anpha
Mái tóc em dài như định lí Bunhia
Và môi em đường tròn hàm số cos
Xin em đừng bảo anh là ngốc
Sinh nhật em anh tặng trái cầu xoay
Và đêm Noel hình chóp cụt trên tay
Anh giận em cả con tim thổc thức
Mãi em ơi phương trình không mẫu mực
Em là nghiệm duy nhất của đời anh.Tình yêu Lý học
Anh gặp em cảm hứng một tình yêu
Hai ánh mắt giao thoa và nhiễm xạ
Anh bối rối lao vào trường điện lực
Tìm quang hình chinh phục trái tim em
Khi đêm về cường độ nhớ thâu đêm
Trong giấc mơ hình em là ảo ảnh
Anh vẫn bước trên con đường quý đạo
Hai cuộc đời giao điểm ở nơi đâu.
Màu tím thuỷ chung
Người ta bảo màu tím là chung thuỷ
Tím chân thành son sắt của con tim
Tím u buồn với dáng dấp im lìm
Tím đau khổ của tình yêu đổ vỡ.
Tím là sắc hoa màu nhung nhớ
Tím đoan trinh thể hiện ở tâm hồn
Tím âm thầm chịu đựng mọi cô đơn
Tím son sắt cho đi không đòi lại.
Tím đã yêu ai là mãi mãi
Tím không cần nhung lụa với vàng son
Tím đơn sơ trong cuộc sống tâm hồn
Tím chấp nhận thả mình trong bóng tối.
Tím bước đi không có hoa trải lối
Tím cuối đầu thua thiệt với quyền uy
Tím chua cay khi tình chẳng còn gì?
Tím u hoài với niềm đau chất ngất.
Tím lặng lẽ yêu gió buốt vào lòng
Tím thương sầu ai có biết cho chăng?
Tím run rẩy dưới trời đông băng giá
Không hiểu sao tôi lại yêu màu tím
Có lẽ tím dại,tím buồn,tím cô đơn
Thương màu tím bơ vơ chiều chủ nhật
Tình yêu Lý học
Anh gặp em cảm hứng một tình yêu
Hai ánh mắt giao thoa và nhiễm xạ
Anh bối rối lao vào trường điện lực
Tìm quang hình chinh phục trái tim em
Khi đêm về cường độ nhớ thâu đêm
Trong giấc mơ hình em là ảo ảnh
Anh vẫn bước trên con đường quý đạo
Hai cuộc đời giao điểm ở nơi đâu.
Tình yêu áo trắng
Nỗi nhớ đầu đời em nhớ về anh
Nhớ tuổi học trò tình xanh ước vọng
Áo trắng tan trường bay trong gió lộng
E ấp thư tình giấc mộng đầu tiên.
Ký ức ngọt ngào năm tháng vẹn nguyên
Lưu lạc trăm miền tình xưa còn đó
Có cây còng già bạc đầu trong gió
Lớp vỏ xù xì còn rõ hàng tên.
Ai xa ai rồi ,ai nhớ ai quên
Nhân chứng tình đầu đôi tên còn đó
Nét chữ nghiêng nghiêng với dòng mực đỏ
Bên cạnh hoa hồng còn có đôi tim.
Mấy mươi năm rồi tăm cá bóng chim
Người ở phương xa ,người tìm kỷ niệm
Để giấc mơ xưa nữa chừng tắt lịm
Nuối tiếc ngập lòng chiều tím hoàng hôn.
Mùa hạ lại về nỗi nhớ dài hơn
Nhớ cây còng già trước sân trơ trọi
Ai ở xa xôi có từng về lại.
Nụ hôn trộm
Đầu năm học..hắn xin chung ghế.
Ngoảnh không nhìn cứ thế ngồi đi.
Hắn cười thích quá hì..hì.
Mặt nhìn thấy ghét sao chi lạ lùng.
Hắn học tệ.. ngồi cùng bực quá.
Bài tập về hắn chả thèm xem.
Thế là cô bảo mình kèm.
Mỗi ngày cuối tiết bài đem nhắc chừng.
Ngồi nói nhảm.. chẳng ngừng một phút.
Mượn cái này.. rồi chút mượn kia.
Bực mình ta mới bàn chia.
Vạch ngay ranh giới thước lia đánh liền.
Rồi từ đó..hắn hiền ra mặt.
Thiệt hay là.. bày đặt chuyện chi.
Nghi ngờ hắn có mưu gì.
Nên ta để ý mà khi đề phòng.
Một buổi ấy.. tỏ lòng hắn gởi.
Thơ mấy dòng ..cùng với kẹp nơ.
Nhận rồi tim bỗng dại khờ.
Thuộc lòng bốn khổ vần thơ hắn làm.
Rồi ranh giới tham lam hắn lấn.
Thương hắn rồi nên vẫn không sao.
Hỏi lòng thích thật khi nào.
Đâu rồi cái tính làm cao thuở đầu.
Cuối năm học..sao mau đến thế.
Xa mái trường ..xa ghế bàn đây.
Xa cô xa bạn xa thầy.
Hắn buồn len lén cầm tay chẳng rời.
Muốn nói nhỏ..vài lời em nhé
Mặt sát vào..tai ghé gần anh.
Tưởng là câu chúc an lành.
Nụ hôn vụng trộm hắn dành đã lâu.
Tuổi học trò, học sinh là quãng thời gian đẹp của mỗi người, gắn với những kỷ niệm về thầy cô mái trường, bạn bè… và có lẽ nó in đậm trong tâm trí mỗi chúng ta. Cũng vì thế mà có rất nhiều bài thơ, bài hát về thời cắp sách tới trường này. Ngoài những bài hát về tuổi học trò như: Mái trường mến yêu, tạm biệt nhé, tình thơ, hoa học trò, áo trắng đến trường, cho bạn cho tôi… thì còn có rất nhiều bài thơ về tuổi học trò hay nhất trên đây. Các bạn chia sẻ nhé !
Trên đây là bài viết TẬP thơ về tuổi học trò tinh nghịch hay, lắng đọng cảm xúc được Tâm Thế Thăng Long chia sẻ và cập nhật mới nhất. Chúc các bạn có những thông tin thật thú vị tại Tamthethanglong.com.